Báo Tin Tức Nhanh Việt Nam
10/10 9999 bình chọn
Thứ hai - 26/03/2012 11:55     Lượt xem: 192275   
Gửi bài viết qua email Lưu bài viết này In ra

Những đổi thay trong cuộc đời

Hãy like + chia sẻ để cập nhật TIN HOT nhất: 


11h đêm, khoác vào mình chiếc áo bông, quàng khăn kín cổ và bước ra vườn hít thở không khí của buổi đêm trong cái rét -17 độ. Trăng 16 vẫn tròn và sáng rực, những bông tuyết cuối ngày bay bay trong gió, chỉ còn tôi đối diện với những khắc khoải cồn cào.

icon-new Bạn thân

11h đêm, khoác vào mình chiếc áo bông, quàng khăn kín cổ và bước ra vườn hít thở không khí của buổi đêm trong cái rét -17 độ. Trăng 16 vẫn tròn và sáng rực, những bông tuyết cuối ngày bay bay trong gió, chỉ còn tôi đối diện với những khắc khoải cồn cào. Cứ nghĩ mãi về lời nói của bạn lúc chiều nay: "Từ ngày tớ về Việt Nam thực tập, cũng ít gặp và trò chuyện với T. hơn. T. bây giờ đã thay đổi rất nhiều. Đôi khi, tớ thấy tiếc T. của thời xa xưa quá!".

Tự nhiên lúc đó không biết phải nói gì với bạn dù hiểu lắm những cảm xúc của bạn lúc này bởi tôi cũng từng đi qua những cung bậc ấy. Định chia sẻ với bạn vài điều, nhưng cuối cùng lại tự nhủ: "Ừ thôi, những cái đã qua rồi cũng chẳng cần nhắc lại nữa làm chi". Nhưng những nghĩ suy của bạn đã khiến tôi đôi ba lần trăn trở và nhớ lại năm tháng tuổi trẻ của mình.

Thật ra, trong đời sống của một con người, sự thay đổi luôn là điều cần thiết bởi trong cái dòng chảy không ngừng này, nếu không thay đổi để thích nghi, để hòa nhập, con người ta mãi mãi không bao giờ đi tiếp được và cứ đứng mãi ở nơi đã bắt đầu. Biết là vậy nhưng đôi khi vẫn không tránh khỏi những ngậm ngùi khi nhìn người mà ta từng yêu thương, quý mến đang thay đổi từng ngày và rời xa ta để rồi khi bạn đã đi được một đoạn đường khá xa, ta mới chợt giật mình nhìn lại và bật thốt: "Ngày xưa ơi...".

cuocdoi-577695-1368233974_500x0.jpg

Bản năng của con người là hay nhìn về quá khứ. Có những người cứ bám víu mãi quá khứ để sống, cho dù thực tại đã hoàn toàn khác xa. Tôi cũng từng sống những năm tháng như thế nhưng ơn trời, ngày hôm nay, tôi đã đủ mạnh mẽ để vịn vào chính mình đi tiếp trên chặng đường của hiện tại và tương lai. Tôi chỉ quay lại nhìn quá khứ với một nụ cười, dẫu rằng không phải tất cả những gì xảy ra trong quá khứ cũng là những niềm vui.

"Nếu đã không mỉm cười được thì nhất định cũng không được nhìn lại để khóc", tôi đã luôn tự dặn mình như thế khi nhìn những mối quan hệ bạn bè tốt đẹp đã đổi thay, đã mất, đã qua. Có những người bạn mà tôi tưởng rằng sẽ mãi mãi bên tôi nhưng cuối cùng, họ và tôi lại là những người rời xa nhau sớm nhất. Không phải những yêu thương ấy không còn, mà chỉ là một trong hai người đến ngưỡng cửa nào đó cũng phải thay đổi để thích nghi với cuộc sống hiện tại của họ. Có những người từng trách tôi rằng sự thay đổi của tôi đã khiến họ không thể chạy theo kịp và cuối cùng họ đã dừng lại và nhìn tôi đi tiếp, cho đến khi không còn thấy chiếc bóng của tôi trên đoạn đường từng đi chung ấy nữa.

Rồi nhiều năm sau đó, khi gặp lại nhau cũng trên con đường ấy vào một thời điểm khác, họ đã nói với tôi rằng: "Bạn vẫn vậy, vẫn giàu lòng vị tha và đầy yêu thương như thủa nào. Bây giờ mình mới hiểu được điều đó. Những điều mà năm xưa mình đã không thể và không muốn chấp nhận nhưng giờ thì mình biết 'Bạn đã đúng khi kiên nghị đi tiếp con đường bạn đã chọn, dẫu sự kiên nghị ấy khiến mình đôi lần rơi nước mắt nhưng dù có đi đâu, về đâu, bạn vẫn ở lại với chính con người bạn và với trái tim không thể giàu lòng vị tha hơn nữa...'".

Lá thư ấy đã giúp tôi có một cái nhìn mới mẻ trong cuộc sống. Từ đó, tôi không bao giờ trách những con người đã để tôi lại phía sau và bước tiếp. Họ cần phải đi, họ cần phải thay đổi và họ không sai khi làm điều đó, chỉ là bạn có chấp nhận sự thay đổi ấy ở trong họ hay không mà thôi. Chỉ hy vọng rằng nếu một ngày nào đó có gặp tôi trên đoạn đường từng đi chung ấy ở một thời điểm của tương lai thì họ vẫn giữ được trái tim đầy yêu thương như thưở ấy dù mỗi người trong chúng tôi đã khác, cho dù chúng tôi không còn là cô gái hay chàng trai của những năm tháng xa xưa ấy nữa...

Vài nét về blogger:

Bình luận của bạn về bài viết :